- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Top câu chuyện
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Anh trai Lexus – Thành công nhưng trống rỗng
“Đôi khi, siết đúng một con ốc, im cả tiếng kêu trong lòng.”
Một câu chuyện 5 phút về những tiếng kêu nhỏ mà ta thường giả vờ không nghe
Từ series Chuyện 5 phút – CPN Việt Nam
Buổi sáng, gara của tôi chưa kịp mở cửa đã thấy chiếc Lexus mới toanh đỗ trước hiên. Nắng sớm dội lên lớp sơn bóng, phản chiếu mặt đường như một lát gương. Anh chủ xe bước xuống, sơ mi trắng là phẳng, giày da không tì vết. Tất cả đều “đúng chuẩn thành công”. Chỉ có ánh mắt là không thẳng hàng với phần còn lại: nó trông mỏi, như ai đó vừa mang lên vai một cái ba lô toàn đá nhỏ — nhẹ từng viên, nhưng nặng suốt đời.
“Anh kiểm tra giúp em tiếng kêu ở bánh trước,” anh nói, giọng lịch sự. “Không gấp.”
Câu “không gấp” nghe giống một lời thú nhận hơn là dặn dò. Tôi mời anh vào phòng chờ, pha một ấm trà. Cửa kính nhìn ra đường, người qua lại như dòng chảy. Anh ngồi đó, tay vuốt chén trà, không uống.
“Xe mới mà đã kêu à?” tôi bắt chuyện.
“Em nghĩ… là do mình.” Anh cười, một cái cười kinh nghiệm: “Những thứ em chạm vào gần đây, thứ gì cũng kêu.”
Tôi bật cười theo phép xã giao, nhưng không thấy buồn cười. Lạ là anh sẵn sàng kể luôn, như thể chỉ chờ có người gõ nhẹ vào cửa.
“Ngày nhỏ em hứa với mình: có chiếc xe này, em sẽ hạnh phúc. Em làm, làm, làm. Tới lúc mua được, em thấy thắng. Rồi em lái loanh quanh một tuần, nhận ra không biết đi đâu. Em tiếp tục làm, làm để chứng minh không phải may mắn. Bây giờ, buổi sáng đứng trước gương, em thấy một người rất cố — nhưng hình như không còn ai để khoe nữa.”
Anh hít một hơi, nhìn vào tấm biển “Xin vui lòng chờ”: “Em mơ đi ăn sáng với vợ một bữa đúng nghĩa. Không phải bữa ‘tranh thủ’. Bữa có thời gian để hỏi ‘Đêm qua em mơ gì?’. Nhưng lịch trình cứ như bầy kiến, cắn vào mọi khoảng trống.”
Tôi gật đầu. Ở gara này, tôi gặp đủ kiểu mệt mỏi. Mệt vì thiếu, và mệt vì thừa. Thiếu thì rõ lý do. Thừa lại khó gọi tên. Thừa kỳ vọng. Thừa chứng minh. Thừa lời mời. Thừa cả những tiếng vỗ tay khiến lòng tay rát.
Tôi kiểm tra xe: phanh ổn, treo ổn, chỉ có một con ốc ở miếng che bùn đặt hơi lệch, chạy tốc độ thấp qua gờ thì rung — kêu lóc cóc như một tiếng thở dài bị nhốt lại. Tôi xiết lại, xong. Chuyện nhỏ như cái chớp mắt.
Trước khi giao chìa, tôi hỏi: “Anh định đi đâu tiếp?”
Anh nhìn tôi lâu, rồi trả lời bằng một câu không có địa danh: “Em định đi tìm một chỗ không ai cần mình phải giỏi.”
Chúng tôi đứng ở hiên. Nắng đã lên cao. Tôi kể cho anh nghe chuyện năm nào: gara này suýt đóng cửa. Tôi bơi trong nợ nần, ăn mì gói, tự nhủ “cố thêm chút”. Đến một ngày, tôi nhận ra mình không sợ nghèo bằng sợ… không dừng lại. Tôi đóng cửa một tháng, đi học lại nghề cho tử tế, cắt bớt dịch vụ màu mè, giữ lại thứ làm mình thấy ngay thẳng. Mở cửa lại, ít khách hơn, nhưng bớt tiếng kêu trong lòng.
“Hoá ra siết chặt một con ốc cũng có thể cứu được cả tiếng kêu.” anh cười.
“Đúng. Nhưng phải siết đúng chỗ.” Tôi đưa chìa. “Xe anh hết kêu rồi. Còn những tiếng khác… chắc cần một bữa ăn sáng.”
Anh chào tôi, lên xe. Trước khi rời đi, anh hạ kính, nói khẽ: “Em sẽ thử bắt đầu bằng một tin nhắn: ‘Sáng mai mình ăn phở nhé.’” Rồi anh lái đi, không quá nhanh, như người vừa nhớ ra đường về nhà.
Câu hỏi gợi mở: Có tiếng kêu nào trong cuộc đời bạn đang nhốt lại một tiếng thở dài? Con ốc bạn cần siết lại hôm nay là gì?
Chúng ta cùng nhau thấy rồi phải không… Một chiếc xe không tiếng kêu chưa chắc là một cuộc đời yên tĩnh — nhưng mỗi lần dám siết đúng chỗ, ta gần bình an hơn một chút.
CPN Việt Nam – nơi nhiều người từng “bóng loáng bên ngoài, lạc lõng bên trong” đã tìm lại bản đồ bình an: biết mình là ai, sống thế nào để thành công mà không kiệt sức.
Đọc tiếp hành trình Bản Thiết Kế Cuộc Đời An Nhiên — biết đâu, bạn sẽ nhìn thấy con đường dẫn về chính mình.
Link để ở bình luận đầu tiên.
🎧 “Chuyện 5 phút” – một phần của hành trình sống tỉnh thức cùng CPN Việt Nam.
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Nhãn:
Khi nỗi sợ ngăn ta sống thật
Khi thành công khiến ta mệt
Khi tình thân bị thử thách
Những câu chuyện cuộc đời đáng giá
Hãy thử một chuyện khác
Bác sĩ – Người cứu người nhưng quên cứu mình
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Cô giáo – Người gieo chữ mà quên gieo vui
- Nhận đường liên kết
- X
- Ứng dụng khác
Nhận xét
Đăng nhận xét